Tôi từng nghĩ mình rất khỏe: không thuốc lá, không rượu bia, ngủ đủ giấc, chơi boxing 7 năm liên tục, công việc luôn tràn đầy đam mê. Tôi nghĩ vậy là đủ.
Cho đến năm 32 tuổi, chỉ sau một bữa trưa bình thường, tôi bỗng dưng bủn rủn, khó thở đến mức phải vào viện. Bác sĩ chỉ nói: “Không có bệnh gì đâu, chắc hơi mệt thôi”. Nhưng cảm giác đó không mất đi. Những ngày sau, tôi liên tục phải huỷ họp, huỷ lớp học. Thậm chí, có buổi học viên đội mưa tới lớp, tôi vẫn không đủ sức đứng lớp. Lòng tự trọng tôi lúc đó bị tổn thương nghiêm trọng. Tôi không muốn mình trở thành người "mập – yếu".