TRAINER HƯỚNG DẪN BẠN LÀ AI?
Bản thân tôi là một người có lối sống rất lành mạnh.
Tôi không hút thuốc, không rượu chè, trà sữa…
Tôi ngủ không quá trễ. Và luôn ngủ đủ giấc.
Tôi còn là một người tập boxing 7 năm trời.
Liên tục tập luyện mỗi tuần 3 buổi, gần như không bỏ buổi nào.
Trước đó tôi còn tập yoga vài năm.
Chưa kể, tôi còn đang làm một công việc mà mình đam mê.
Tôi cảm thấy mình sức khoẻ của mình ổn, và tập trung hoàn toàn vào công việc, sự nghiệp của mình.
Tôi tự nhủ, chỉ cần ăn uống bình thường, không rượu chè, thuốc lá… chơi thể thao thường xuyên.
Vậy là khoẻ rồi.
Và thực sự tôi khoẻ thật. Mọi thứ với tôi rất ổn.
Cho mãi đến năm 32 tuổi.
Trong một buổi trưa, sau khi ăn trưa
Tôi cảm thấy bủn rủn tay chân, khó thở, mệt như chưa bao giờ được mệt.
Tôi phải được “dìu” lên taxi, bởi 2 người đồng nghiệp, để vào bệnh viện.
“Anh không có bệnh gì đâu. Có khi người hơi mệt thôi.” – Đó là lời mà bác sĩ nói với tôi.
Câu nói đó làm tôi băn khoăn
Và chuỗi ngày sau đó là những ngày mà tôi không thể nào quên.
Tôi liên tục phải huỷ những cuộc họp, lớp học,… vì quá mệt.
Thậm chí có những lớp học, học viên đã đội mưa đến nơi, nhưng tôi vẫn không đủ sức dạy,
và vẫn phải đi về.
Đó gần như là những điều chạm đến “lòng tự tôn” của tôi.
Tôi không muốn mình là một người “mập – yếu”
Tôi tìm và đi khám khắp nơi.
Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu cảm giác: Ai nói gì cũng nghe. (dĩ nhiên không đến mức đó)
Nhưng, tôi gần như đã thử đủ mọi cách.
Từ uống thực phẩm chức năng, ăn đồ được quảng cáo là bổ.
Đến đi khám tất cả các cơ quan trên người, để mong tìm được ra căn bệnh nào đó để chữa trị.
Nhưng kết quả là KHÔNG.
Thậm chí, tôi đã từng nghĩ: “Không lẽ do mình sống lành mạnh quá ta?”.
Cho đến một ngày, trong quá trình tìm kiếm,
tôi tìm thấy cụm từ lần đầu xuất hiện trong cuộc đời tôi:
DINH DƯỠNG.
Vì tôi luôn nghĩ, “xưa giờ mọi người ăn gì, mình ăn đó, có gì đâu, mọi người cũng có vấn đề gì đâu.”
Như là chiếc phao cuối cùng. Tôi bắt đầu, học tập nghiên cứu, áp dụng.
Và tôi phát hiện ra: “Trong 30 năm cuộc đời, tôi chưa bao giờ quan tâm đến thứ quan trọng nhất với tôi, là chính cơ thể này. Tôi không hề có một chút hiểu biết gì về nó.”
Sau chặng hành trình đó,
Tôi giảm được hơn 15kg (72kg →57kg).
Tôi cảm thấy mình khoẻ khoắn, và tràn trề năng lượng.
Thay vì trước đây dậy lúc 8-9h. Tôi bắt đầu “tự động” bật dạy lúc 5h30 hoặc 6h.
Tôi không cần phải uống 1-2 ly cà phê mỗi ngày. Năng lượng không còn lên xuống thất thường.
Mà tôi luôn cảm thấy khoẻ khoắn cả 1 ngày.
Tôi quay lại tập boxing, dĩ nhiên là tốt hơn ngày xưa rất nhiều, so với thân hình 72kg.
Tôi thấy 2 lỗ mũi của mình thông suốt, chưa bao giờ trong đời tôi có cảm giác đó, lúc nào cũng sẽ cảm thấy nghẹt nghẹt.
Quan trọng hơn, tôi thấy một ngày của mình được kéo dài ra, và tôi làm được nhiều thứ hơn. Làm một cách tỉnh táo, sáng tạo. Từ đó, kết quả công việc của tôi cũng tốt hơn hẵn.
Tôi mới nhận ra một điều sau chặn hành trình đó.
“Mình sẽ không biết mình yếu, cho đến khi mình khoẻ.
Mình sẽ không biết mình mập, cho đến khi mình ốm.”
Khi đã làm được việc đó rồi, tôi tiếp tục say sưa để nghiên cứu, tìm hiểu, để hiểu hơn về cơ thể của mình. Vì khi mình hiểu, mình sẽ biết cách chăm sóc và luôn giữ được cho cơ thể này trong trạng thái sức khoẻ tốt nhất của nó.
Và chương trình này ra đời, cũng là mục tiêu của tôi, để có thể giúp được những người cộng sự gần mình, những người học viên của mình, và để giúp được bạn, người đã bắt đầu quan tâm về sức khoẻ của chính mình.